معنی فارسی upbringing
B1فرایند بزرگ کردن کودک و آموزش او به اصول و رفتارهای مناسب.
The care and training a child receives while growing up
- noun
noun
معنی(noun):
The traits acquired during one's childhood training
معنی(noun):
The raising or training of a child.
مثال:
Through her upbringing, Mildred's father had carefully programmed her to expect very little from life.
example
معنی(example):
پرورش او به دلیل قوانین والدینش بسیار سختگیرانه بود.
مثال:
His upbringing was quite strict due to his parents' rules.
معنی(example):
پرورش کودک بر رفتار آینده او تأثیر گذاشت.
مثال:
The child's upbringing influenced his future behavior.
معنی فارسی کلمه upbringing
:
فرایند بزرگ کردن کودک و آموزش او به اصول و رفتارهای مناسب.